Sampler: Open Mouth poetry — Bùi Chát
Translated by Lê Đình Nhất-Lang
Note: These poems were originally self-published in the bilingual book of poetry Bài thơ một vần/One-rhyme Poems (Giấy Vụn/Scrap Paper Press, 2009), by Bùi Chát, with English translation by Lê Đình Nhất-Lang. The works appear in Jacket2 with the agreement of the author Bùi Chát.
Tháng tư
Những trận mưa rớt xuống đầu thiên hạ
Sự ẩm ướt đổi cuộc đời
Người người không biết trốn vào đâu
Tháng tư ngập đường
Cuốn triệu người ra bể
Cuốn vào những cuộc chiến thiếu cân nhắc
Kách mệnh dậy thì
Vỡ tiếng, đầy ngang ngạnh
Nét khốn khổ hiện trên khuôn mặt
Thành sẹo của quốc gia
April
Bouts of rain drop on people’s heads
Wetness that changes lives
Lots of folks don’t know where to take refuge
April floods the streets
Wash millions of people to the sea
Draw them into inconsiderate wars
The revolution of puberty
Breaks one’s voice, recalcitrance abounds
Lines of misery appear on one’s face
Turning in national scars
Độc giả yêu quí
Đọc những dòng này
Xin quí vị nhớ một điều
Tất cả những gì tôi viết là của quí vị
Của người thân, tổ chức, và bạn bè quí vị …
Bằng chứng là. Lúc này
Khi quí vị bỏ thời gian, công sức, và nhiều thứ nữa … Để đọc
Tôi đâu ở cạnh mà thực sự biết
Chúng nhạt nhẽo và ngớ ngẩn đến nhường nào
Dear Reader
When you are reading these lines
Please remember one thing
That all I have written belong to you
To your family, your organizations, and your friends …
As an evidence. Right now
When you are spending time, efforts, and many more things … To read
I am not by your side to really know
How plain and stupid they are
Hoa sữa
Đến từ đâu
Nồng, tanh. Hoa sữa
Nào phải ai cũng đều được biết
Trông thấy dáng cây từ xa, tôi thiệt sự muốn chết
Hoa sữa gợi nỗi đau chuyện bị chèn ép
Chúng cướp dưỡng khí, dường cô lập tôi giữa rừng người
Trong những bài thơ và những bài hát
Ngợi ca hoa sữa. Khiến thời gian nực cười
Vẻ lãng mạn tồi tàn
Mùi hoa nhắc nhớ mùa thu đương trị
Đã quen với việc hiện diện của chúng
Người ta có thể dễ chấp nhận. Trên mảnh đất này
Một kiểu chánh trị đậm mùi. Hoa sữa
Milky Flowers[1]
Where do they come from
Pungent, stinking. Milky flowers
Not everyone happens to know
Seeing the shapes of their trees from afar, I really want to die
Milky flowers stir up the pain of being suppressed
They rob me of oxygen, as though isolating me amidst a forest of people
In poems and songs
That praise milky flowers. Making time laughable
A wretched romantic air
The scent of flowers reminds the actual reign of autumn
Gotten familiar with their presence
People can readily accept. On this land
A suffocating politics. Milky flowers
Edited by Divya Victor